Tình yêu trong nhịp sống trẻ của anh: Anh chẳng còn muốn theo đuổi một thứ tình yêu hời hợt và dễ dàng buông bỏ nữa.

Đơn giản chỉ muốn yêu một người, người ấy sẽ cùng anh đi hết phần đường còn lại của cuộc đời – Em có làm được không?

Nhiều người hỏi tôi :

” Như thế nào là một người đàn ông trưởng thành?”

” Bạn đã đủ trường thành chưa, khi bạn vẫn đang rong ruổi theo những nhịp sống trẻ”

” Có hiểu được người đàn ông trưởng thành là như thế nào không?”

Tôi chỉ mĩm cười thay cho câu trả lời chính mình. Bởi với tôi mỗi người có một cách trưởng thành của riêng họ, nhịp sống trẻ của tuổi thanh xuân cũng vậy, đâu ai giống ai mà mang ra để so sánh, để trả lời, để áp đặt sự trưởng thành của mình lên người khác.

nhịp sống trẻ - tình yêu
                   Bạn đang mắc kẹt trong hàng tá yêu cầu của một người mà bạn coi là tất cả

Còn với riêng tôi ở hiện tại, lúc này đây sức sống trẻ không còn là những cuộc rong rủi hè phố cùng đám bạn sau giờ làm để về bên bữa cơm gia đình đang chờ ở nhà. Không còn ngông cuồng lao ra ngoài xã hội bất chấp thử thách để chứng tỏ bản thân mình.

Công viêc cũng vậy và tình cảm cũng thế, tất cả trở nên lắng dịu nhẹ nhàng hơn, không phải là sự ồn ảo của một nhịp sống trẻ đang khởi sắc. Không còn thứ cảm xúc bất chấp bỏ mặc sau lưng hết để yêu – để hi sinh cho tình yêu ấy. Không còn những đêm nhắn tin cho đến sáng – không còn những cuộc gọi không đầu không cuối hàng giờ chỉ vì nhớ một ai đó. Mà thay vào đó là đôi dòng tìn để biết vẫn còn trong tim nhau là đủ.

Lúc này đây tôi chỉ muốn mình có một cuộc sống bình lặng, không phải không có bão giông, mà tôi muốn một cuộc sống không cần bon chen quá nhiều – một cuộc sống an yên – một cuộc sống ổn định. Có lẽ đó là điều ai cũng muốn và đôi khi đâu phải lúc nào mình muốn là được, nên chính tôi phải học cách mạnh mẽ để vượt qua sóng giờ mà đời mang đến.

nhịp sống trẻ - tình yêu
                                      Muốn thử …..????  Để xem ai cần tôi 😢

Thấy mình khác ngày trước nhiều, biết trân trọng những gì mình đang có và đã có. Biết nắm giữ những gì thật sự hợp và cái nào cần phải buông bỏ, không còn cố chấp. Bộ quần áo mặc trên mình không cần phải đẹp, phải đắt tiền mà chỉ cần mình mặc thấy thoải mái là được. Người yêu không cần phải đẹp mà chỉ cần hợp và hiểu.

Chỉ muốn có một tình yêu đủ dài để có thể cùng nhau đi hết quãng đường còn lại. Chẳng cần yêu nhau quá sâu đậm, lúc nào cũng thốt lên lời yêu – thương mà chỉ cần thấu hiểu đến cảm xúc của nhau là đủ. Không cần phải nhắn tin nói nhớ, nói yêu, mà chỉ cần một cuộc điên thoại mỗi ngày để biết đối phương vẫn ổn, vẫn tốt.

Muốn giành cho nhau những khoảng thời gian – không gian để thở, những khoảng trời riêng để cảm thấy mình vẫn tự do chứ không phải lúc nào cũng gắn liền với trách nhiệm chăm sóc cho nhau. Chỉ cần cho nhau cảm giác

Đến độ tuổi này tôi biết mình cần phải làm theo những gì mình muốn, làm theo những gì mình thích chứ không phải nhìn sắc mặt của người khác để làm. Những gì mình nói được thì hãy biết nó thành hành động. Có trách nhiệm hơn với lời nói của chính mình. Quan tâm tới cảm xúc của những người thân yêu xung quanh hơn. Sống không ích kỷ cho riêng mình nữa.

Ở đời một người đàn ông, khó nhất và quan trọng nhất vẫn là tìm cho ra điều mình đang theo đuổi.

Không phải một công việc tốt ra sao hay phải thu nhập cao như thế nào, cũng không phải một cô gái xinh đẹp cùng nhà lầu, xe hơi… đó là nhịp sống trẻ hiện đại của nhiều người.

Cái mà mình đang theo đuổi là một cuộc sống như thế nào?

Có những kẻ đã sinh ra từ nhiều năm về trước, nhưng chỉ mới đây thôi mới bắt đầu cuộc sống. Có những kẻ vừa sinh ra, đã kịp chọn cho mình một con đường, một cuộc sống đáng mơ ước để theo đuổi.

Lại có những kẻ, cứ tồn tại như thế. Cả tuổi trẻ không một hoài bão. Cả thanh xuân không có một ước mơ. Đắm chìm triền miên vào tình yêu và bia rượu.

Rồi mai đây, khi quay ngoắt đầu nhìn lại, chợt nhận thấy mình đã bỏ lỡ một cơn mưa. Cơn mưa rào giữa biển…

Anh đã từng thử, nhắm mắt lại trong chốc lát để quên đi hết những cơn đau. Nhưng rồi mọi ý nghĩ đều hướng về em.

Anh vẫn tưởng khi nhắm mắt, ta sẽ chẳng thấy gì, nhưng anh thấy em rõ ràng, anh biết đó chỉ là những hình ảnh vẽ lại từ con tim và quá khứ, bằng những sắc màu không tên: Xung quanh em là một vùng nắng sáng, buông rơi trên tóc, vương xuống bờ vai nhỏ, em vẫn xinh đẹp và nhỏ bé cùng nụ cười xóa hết buồn lo.

Đã khi nào em thử làm như anh chưa? Chưa phải không? Từ ngày mình xa nhau anh vẫn tự nhủ: Có khi, tất cả chỉ là một giấc mơ, chỉ cần anh nhắm mắt lại, mở mắt ra – mọi thứ sẽ trở lại như cũ.

Nhắm mắt lại, mở mắt ra: em vẫn đứng đó, ở lại đây bên anh, với nụ cười, nắng ôm nhẹ bờ vai.

Anh thử rồi nhưng mọi chuyện chẳng có gì thay đổi. Mọi thứ trống rỗng trước mắt anh. Anh cúi đầu, bước đi thật chậm. Anh gặm nhấm kỷ niệm. Anh sống với những ngày xưa cũ, khi chúng ta còn chung đôi. Cô đơn là người bạn từ dạo ấy đến giờ, ghé thăm anh trong từng hơi thở. Những khi anh làm việc, theo những bước chân anh trên con đường xưa cũ, những khi anh nghe thấy giai điệu trước đó chúng mình đã từng ngân nga cùng nhau, những khi trời mưa, những khi anh bên cốc cà phê buổi sớm, cô đơn – chỉ có nỗi cô đơn ở lại – một người bạn thân thiết, một người bạn dù anh cố gắng xua đuổi mấy cũng chẳng rời.

Tình yêu là những lựa chọn, và cũng luôn đòi hỏi nhiều can đảm. Can đảm khi yêu, can đảm cả những khi chia cắt. Can đảm trong việc đặt lòng tin cho nhau, can đảm khi giao phó con tim mình cho người khác nắm giữ. Anh đã từng can đảm khi buông bỏ mọi thứ để yêu em, giờ anh hy vọng mình sẽ có đủ sức mạnh để quên. Và để sống.

“Rơi vào lưới tình tựa như việc nhảy từ một tòa cao ốc xuống mặt đất. Lý trí nói rằng đây là một hành động liều lĩnh, nhưng trái tim lại bảo hãy nhảy đi vì bạn có thể bay.”

Đã có những lần, trong cơn mơ xa lạ ấy.

Loading...